Thứ Năm, 25 tháng 2, 2016

Này em .....! Này em......

Em à, viết lên trán mình một chữ "Tự" em nhé. Tự yêu thương, tự hạnh phúc, tự trân trọng nghe em...!!!~
Này em....! Em ạ, đừng so vai, co ro giữa trời lạnh giá. Cũng đừng ước ao một bàn tay lạ. Cuộc sống chẳng gì là vĩnh viễn đâu em, ước ao chi hơi ấm của một ai, đặt trong tay mình một chữ " Tự" em nhé. Tự sưởi ấm mình, tự nắm lấy bàn tay...cứ thế nhé, em sẽ không sợ một ngày ai đó buông tay mình đâu.
Này em...!
Bố mẹ nuôi em lớn, bố mẹ hy sinh tất cả cho em. Nhưng em ạ, những nhận thức rõ ràng nhất trong cuộc đời em lại giành cho một thằng con trai xa lạ. Bao đêm em khóc lóc, mất ngủ vì những điều ngớ ngẩn mà lũ con trai gây ra. Em nhận ra mái tóc của ng ấy ngắn đi 1cm, nhưng sao em không nhận ra tóc bố mình thêm bao sợi bạc. Em nhìn ra người ta bớt đẹp trai bởi cái mụn trên mặt...mà sao em không thấy mắt mẹ hằn thêm mấy nếp nhăn. Em à, sao lại vô tâm với thương yêu!
Này em...!
Ngày em vật vã, bỏ ăn vì tan vỡ cuộc tình đầu, em có thấy mẹ nhìn em lo lắng thế nào không. Ngày bé mỗi lần em bỏ ăn là mỗi lần mẹ mất ngủ. Mẹ mong em lớn từng ngày để trưởng thành, để bớt trẻ con, để mẹ không còn phải mất ngủ đêm đêm. Thế mà khi lớn lên, sao em lại làm mẹ mỏi mệt vì một thằng con trai xa lạ. Em à, đừng để ai đó phải mệt mỏi vì yêu thương mình em nhé!
Này em...!
Em đã bao lần băn khoăn không biết chọn gì cho người ta trong ngày sinh nhật, đã nằng nặc bắt mẹ dậy đan len rồi hì hụi cả tuần để đan cho người ta một cái khăn...Thế mà em....nhầm lẫn hay là quên mất mà chúc mừng sinh nhật mẹ muộn một tháng. Thế mà em, thức cả đêm để đan nốt cái khăn nhưng không nhận ra mắt mẹ nhìn em xa xăm lắm. Có lẽ mẹ cũng mong được em yêu thương như cái người dưng kia lắm. Em à, đừng lạnh nhạt với yêu thương!
Này em...!
Em có nhớ khi lần đầu tiên vấp ngã, ai là người đã nâng em dậy không? Chắc chắn không phải những người dưng em vẫn gọi là " người yêu " đúng không?Em có nhớ khi em hoang mang, khi em chênh vênh, khi em lạc giữa con đường một chiều chen chúc xe cộ, ai là người chỉ đường cho em ra, ai là người vỗ về an ủi em ...vẫn không phải là những " người yêu " của em đúng không? Ừ, mới đây thôi khi em gặp tai nạn, những người dưng ấy hỏi han em được câu nào không? Những người dưng ấy an ủi em được câu nào cho bớt đau không? Có người dưng nào tự nguyện đưa đón em đi làm không? Chẳng ai phải không em.
Chỉ có chị gái em, dậy sớm chuẩn bị đồ ăn sáng, rồi chở em đi làm, đón em về phải ko? Có anh rể em, tối tối lấy nước muối, ô xi già rửa vết thương rồi băng bó cẩn thận cho em phải ko? Có chị dâu em lo lắng hỏi thăm chân hết đau chưa, xót xa mỗi lần cháu em vô tình chạm vào vết đau ..." con không thương cô àh " phải ko? Có mẹ em lo lắng, nhắc nhở đi lại cẩn thận, có bố em chau mày thở dài ...xe cộ...đi lại bây giờ không an toàn chút nào...Đấy em thấy rồi phải không/ Chẳng ai yêu thương em như gia đình mình đâu, vậy thì em ah, sao có lúc em lại quên điều đó mà đi trông chờ vào những điều xa lạ hả em...!
Này em...!
Em 20 tuổi, hơn 7 tháng nữa là em sang tuổi 21 rồi đấy .Thế mà em àh, em đã làm được gì chưa? Em nhìn lại mình đi nào. Xòe tay ra đi em, em có gì nào?Nhan sắc đủ dùng, trí thông minh không quá tệ, một tương lai không quá tối tăm, một gia đình luôn yêu thương, một nơi để quay về bất cứ lúc nào...Thế đấy em.Em thấy mình giầu có chứ, vậy thì em à, đừng trông mong hạnh phúc từ những điều xa lạ, đừng hy vọng tương lai từ những người dưng vô tâm. Và cũng đừng trao hết mọi thứ cho những người đi ngang cuộc đời em.
Em à, đừng để cuộc đời mình trôi qua như một cái chớp mắt. Nắm lấy nó thật chặt em nhé. Vì còn nhiều người yêu thương em lắm, vì còn nhiều người cần em lắm. Đừng hy vọng và trông chờ quá nhiều từ những người dưng khác họ em nhé.Bởi em xứng đáng được yêu thương, nâng niu và trân trọng
Em à, viết lên trán mình một chữ " Tự " em nhé. Tự yêu thương, tự hạnh phúc, tự trân trọng nghe em !
.......................................................................
Một ngày mưa thật lạnh, em chuyển sang một chỗ làm mới .Lại phải làm quen với tất cả từ đầu .Tự an ủi mình sẽ ổn ^^.Nhưng mọi cái vẫn hỗn loạn quá. Em biết nơi này sẽ tốt hơn cho mình, nhưng phải làm quen với một cái mới cũng thật mệt.
Một ngày, mưa lạnh cóng đôi tay em. Con đường đi làm trở nên chông chênh đến lạ. Chiếc Attila cồng kềnh luôn làm em chực ngã, em sợ cái cảnh đi về một mình, chẳng ai ở bên ngoài những lời sáo rỗng vu vơ. Có lẽ chiếc Attila của em còn yêu em hơn những lời có cánh ấy, vì chí ít nó luôn mang em đến nơi em cần .
Một ngày...khi mớ cảm xúc hỗn độn. Em ngồi chắp vá thành một cái note cho riêng em, cô bé con 21 tuổi, độc thân, ngốc nghếch, yêu đời một cách ngớ ngẩn và bất cần một cách hâm hâm.
Em vẫn chênh vênh đi về, chỉ có điều bây giờ em đã biết thực tế hơn. Em biết yêu thương và không làm những người yêu thương mình phải đau nữa.

Thứ Bảy, 6 tháng 2, 2016

ALMIGHTY GOD HAS DONE­ IT,

Dear Friend,
 
I hope you are fine over there in your country. I know that this message will come as a surprise to you but let me start by introducing myself; I am Mr. Selatnia Mourad, Manager of Bank of Africa BOA Burkina Faso. I am writing you this letter to fulfill the promise I have with Almighty, now listen to me let me explain to you, in my department in the bank I discovered the sum of ($18.600, 000. eighteen  Million six hundred thousand United State Dollars) and I was searching for a foreigner partner who will assist me to claims the fund, first I send you an E-mail concerning this transaction but I waited to hear from you about the transaction business in which I proposed to you but did not hear anything from you again maybe you are too busy or you did not received my messaged.
 
So I have to search for another person who will assist me luckily for me I founded a partner from South Korea and both of us did the business now when this transaction was going on I have agreement with Almighty,  I promised Almighty if the transaction move successfully that I will give out 10 percent of the total fund out to the motherless babies and the widowers and luckily for us the business move successfully without any problem so as a good Christian I did not forget my promise to Almighty, I decided to give out the 10 percent to the needy ones , so I decided to handle over the money under your care for you to use and help the motherless babies and the widowers over there in your country, Now I am in South Korea with my new partner who helped me finalized everything about the transaction. So therefore I kept the total sum of $ 1.860,000, Million (One Million eight Hundred sixty Thousand United State Dollars),
 
As the 10 percent of the total fund for the motherless babies and the widowers and I deposited the money with the Coris Bank International under my secretary care Mrs. Elizabethj Thomas email (elizabethjthomas1@gmail.com ) therefore contact Mrs. Elizabethj Thomas immediately via her email address so that she will direct you how to receive the funds. you can receive it into your bank account in your country, so feel free to contact my secretary Mrs. Elizabethj Thomas, for I have gave them instruction to transfer the funds to you as soon as you contact her; please give some part of this funds to the motherless babies and widowers in your country that is my promise to Almighty.
 
N: B Note that I will not be checking my email because I am too busy here now in South Korea, I have instructed my secretary to direct you how to receive the funds and I want you to keep this as secret do not let my secretary to know about this transaction I just explain to you now I only kept the fund under her care but she's not aware of the transaction I told her that the money is for business , so contact her and introduce yourself  to her because I have also told her about you so tell her to direct you on how you will receive the funds please make sure that the motherless babies and the widowers over there in your country will receive this money successfully as I promise to Almighty.
 
Thanks
 
Best Regards,
Mr. Selatnia Mourad.